Bài số 25 – Nguyễn Ngọc Mai Thy – CS1
Gửi con gái!
Thời gian trôi quá nhanh, thấm thoát con đã chuẩn bị rời ngôi trường mầm non Clover để bước vào bậc tiểu học.
Thời còn hay lang thang nước ngoài, thấy trẻ em bên đó tự đứng lên khi ngã, tự mặc quần áo, tự kéo balo….mẹ mê lắm, xác định con mình sau này cũng sẽ như vậy. Rồi đến lúc mang bầu, mẹ ở nhà rảnh rỗi đọc sách về nuôi dạy trẻ, sẵn tiện đi tìm trường mẫu giáo luôn cho con. Không ngờ quyết định đó sau 2-3 năm vẫn không thay đổi. Con vẫn vào học ở ngôi trường Clover Montessori như mẹ đã chọn.
Những ngày đầu đến trường, cũng như bao đứa trẻ khác, con cũng khóc và đòi về vì nhớ mẹ. Nhưng dần dần con (trừ 1 năm dịch Covid phải ở nhà), con đã trưởng thành hơn nhiều. Con tự dọn đồ chơi khi chơi xong theo sự hướng dẫn của ba mẹ, tự vệ sinh cá nhân, tự soạn balo quần áo đi học, có khi còn tự giặt mấy bộ áo đầm của mình…… Con luôn biết cảm ơn ai đó giúp đỡ hoặc tặng quà cho mình, biết xin lỗi khi mình sai. Những điều này người lớn đôi khi còn chưa làm được. Mẹ rất vui nhìn thấy con trưởng thành mỗi ngày. Mẹ cũng cảm thấy vui khi mình quyết định đúng, vui vì thầy cô đã tận tâm, từ tốn, kiên nhẫn dạy các con, mặc dù điều này cực khó với hàng chục đứa trẻ đang độ tuổi phát triển, khủng hoảng tâm sinh lí.
Có đôi lúc con xin mẹ được phụ nấu cơm. Con muốn tự mình cắt rau củ, cà rốt. Ông bà thì sợ con cầm dao đứt tay, mẹ thì đã biết ở trường Thầy Cô đã tập cho cách cầm dao, kéo, kim chỉ may đồ….nên rất tự tin để con phụ mẹ. Nếu lỡ có đứt tay 1 lần mà có kinh nghiệm thì còn tốt hơn là cả đời con không dám cầm dao vì luôn sợ sệt mọi thứ, không dám thử làm, con nhỉ?
Có những dịp nghỉ lễ hoặc cuối tuần, con thường hay hỏi : mẹ ơi khi nào mới đi học lại, nghỉ Tết sao lâu quá, con nhớ bạn Moon, Kid, Bí Đỏ….. là đủ hiểu con “mê” đi học cỡ nào. Mẹ hi vọng, sự nghiệp học hành của con luôn giữ trọn niềm đam mê như vậy.
Ba mẹ sẽ cố gắng luôn là những người bạn đồng hành cùng con trong những chặng đường sắp tới.
Mẹ Phạm Thanh Hà.