BT- 39
Bùi Thiện Nhân – Nursery- CS2 Scenic Valley
Hãy cùng cổ vũ và ủng hộ cho bài thi của nhà Thiện Nhân bằng cách tích cực tương tác , các ba mẹ nhé!
Và đôi lời gửi cho con trai thứ ba của mẹ. Có lẽ trong mắt của nhiều người thì con là đứa con ngoài ý muốn của ba mẹ, nhưng sự thật thì không phải như nhiều người đã nghĩ. Con là một điều gì đó, chính là ước mơ của mẹ; khi các anh con đã lớn lên rồi thì mẹ đã ước mơ có một em bé gái. Trong một khoảng thời gian, mẹ đã thấy có những bé gái đáng yêu, dễ thương nên mẹ cũng chỉ ước mơ như vậy thôi. Điều không ngờ là mẹ có một em bé đó là con chứ không phải là một bé gái. Tuy nhiên cho tới bây giờ, mẹ vẫn luôn mãn nguyện vì con đã đến với mẹ; con vẫn luôn là niềm vui, niềm hạnh phúc của mẹ. Từ khi con được sinh ra đời, con vẫn luôn mang lại những điều ấy cho gia đình, cả ông bà và người thân. Và cứ mỗi khi con mở mắt thức dậy thì con luôn nở một nụ cười trên môi, lúc nào con cũng cười; mẹ thật hạnh phúc con à. Mẹ vẫn luôn trông chờ từng giây từng phút cho những khoảnh khắc: khi con biết lật, khi con mọc răng, khi con một tuổi; thế nhưng sâu trong lòng thì mẹ lại sợ, mẹ sợ tuổi thơ của con nó sẽ trôi đi quá nhanh; mẹ lại sợ con sẽ lớn lên quá nhanh, mẹ lại muốn con vẫn luôn là một em bé, một em bé đáng yêu của mẹ; tuy mẹ biết niềm hạnh phúc nhất của bậc làm cha mẹ đó là khi nhìn thấy con mình lớn lên và trưởng thành theo năm tháng. Nhưng rồi thời gian cũng trôi qua, con cũng dần lớn lên, con vẫn luôn là niềm vui của ba mẹ; lại còn biết chăm sóc cho ông bà nữa chứ, con biết mát-xa tay, mát-xa chân cho ông nội bà nội, con biết làm cho ông nội vui, làm cho bà nội cười; con thật là ngoan. Rồi cũng phải đến lúc con tròn một tuổi và mẹ cũng bắt đầu lo lắng tìm trường mẫu giáo phù hợp cho con. Mẹ đã suy nghĩ rất nhiều, từ trường này đến trường kia, đâu mới là nơi tốt nhất và phù hợp nhất cho con. Và mẹ nghĩ đó cũng là cái duyên khi mẹ được đến trường Clover; cũng trùng hợp là mẹ đã có cơ hội là việc với nơi ấy, mẹ may đồ cho những người cô giáo ở đây, thì mẹ cũng biết và đến với ngôi trường này. Mẹ cảm thấy nơi đây là một nơi như là cả thiên đường của trẻ thơ, nhưng mẹ cũng lại không dám mơ ước rằng con sẽ được học ở nơi đây; cho đến khi bác bảy gợi ý cho con học ở ngôi trường này. Trong lòng mẹ rất vui, tuy nhiên mẹ cũng rất lo vì trường cũng khá là xa nhà, mẹ không biết việc đưa đón sẽ như thế nào, và con còn nhỏ quá mà lại phải đi học xa như vậy thì rất là thương và tội nghiệp. Nhưng bác vẫn nhiệt tình đề nghị vì bác biết môi trường này sẽ là nơi tốt nhất cho con, sẽ cho con được một sự phát triển toàn diện không chỉ về thể chất mà cả về tinh thần. Cho tới bây giờ, con cũng đã học ở nơi đây được một tháng, con cũng đã làm quen được với ngôi trường này và còn rất yêu thích những cô giáo cũng như các môn học ở nơi đây. Mỗi khi con đi học ở trường về, mẹ lại thấy con có những thay đổi, càng trưởng thành hơn, biết tự ăn cơm, biết cả múa hát và nhiều khi còn dạy lại mẹ những điều mà con được biết, được học ở trường. Cho đến bây giờ, mẹ có thể cảm nhận được, Clover là một nơi mà ba mẹ rất ngưỡng mộ, có thể tin tưởng hoàn toàn và ba mẹ cực kì yên tâm khi đưa con. Đến nơi đây. Ba mẹ biết chắc rằng khi đưa Thiện Nhân đến Clover, khi đặt hết niềm hi vọng của mình vào nơi đây, con sẽ được ươm mầm phát triển, trong tương lai con sẽ trở thành những người tiên phong của xã hội. Nơi đây đã chừng tưởng như là xa vời đối với ba mẹ, chỉ dám ước mơ thôi chứ chưa dám nghĩ là sẽ có thể đưa con đến nơi này; có thể nói, đây giống như là một cái phúc, một nhân duyên mà bác đã tạo ra cho con cũng như ba mẹ khi đưa con đến với ngôi trường này. Ba với mẹ thật sự rất biết ơn, không chỉ ba mẹ mà còn là cả ba anh em con, đều mang ơn bác; bác đã chăm sóc cả ba anh em con, vì vậy thật sự mẹ nghĩ không có cụm từ nào có thế diễn ta sự trân trọng, biết ơn của ba mẹ đối với những cái ơn mà bác đã dành cho cả ba anh em chứ không chỉ riêng mình con. Tuy rằng miệng đời người xưa có câu “tam nam bất phú”, nhưng đối với mẹ, có cả ba anh em con học giỏi, thông minh, ngoan hiền thì đó chính là tài sản lớn nhất, quý giá nhất của ba với mẹ. Cho nên, mẹ không quan tâm cho dù người ta có nói như thế nào, mẹ vẫn luôn hạnh phúc khi có ba anh em con. Và lời cuối cùng, mẹ muốn cảm ơn người bác đã tạo cho con một cơ hội khi được tiếp xúc với ngôi trường này; mẹ hi vọng sau này khi lớn lên, con không bao giờ được quên công ơn của bác, người đã dẫn dắt những bước chân đầu tiên của con; đó là một công ơn vô cùng lớn lao, không thể diễn tả bằng lời và cũng không lời nói nào có thể đủ để cảm ơn mà chỉ có thể thầm mang trong lòng; cái ân tình mà sẽ luôn ghi nhớ, là hành trang để mang theo suốt cuộc đời để mà trân trọng những bước đệm đầu tiên mà bác đã tạo ra, để con phải biết cố gắng học giỏi để đền đáp xứng đáng với mọi thứ mà bác đã dành cho con và mẹ hi vọng các con sẽ làm được điều đó. Mẹ đặt niềm tin vào hết cả ba anh em con. MẸ YÊU CÁC CON CỦA MẸ.
Bài thi thứ 39 .Cảm ơn mẹ Thiện Nhân và gia đình đã tin tưởng trao cả thế giới của ba mẹ cho Clover! Clover hứa sẽ nỗ lực trong hành trình “Trao thế giới cho trẻ”.